Bốn bể thuyền đi ghé mấy bờ
Sao không trở lại bến ngày xưa?
Gió đưa mây trắng bay tìm mộng
Trăng giãi sóng vàng thêu dệt mơ
Mở dạ sắt son lơi nét bút
Vời tay ngà ngọc chuốt bài thơ
Bây giờ kỷ niệm mờ trên cát
Gềnh đá thùy dương vẫn ngóng chờ
NGUYỄN THỊ NGỌC DUNG
Xướng:
THÔI NHÉ
Thôi nhé triều dâng sóng ngợp bờ
Chân trời đâu nữa cánh buồm xưa?
Lang thang khắp lối tàn hoa bướm
Bỡ ngỡ cuối đường rụng ước mơ
Thuyền gió, gềnh trăng, ơi tháng mộng!
Vườn sương, ngõ nắng, hỡi mùa thơ!
Bao giờ? Ôi biết bao giờ nữa?
Hé cửa bình minh luống đợi chờ.
HỒ TRƯỜNG AN