Hãy dành khoảng trống lớn kia
Cho anh chữ nghĩa bề bề rong chơi
Giờ anh xa tít mù khơi
Còn ai tô vẽ nụ cười nữa đâu
Từng pho kinh điển gối đầu
Ðọc bao nhiêu vẫn đọng sầu trong ta
Một tay vịn cành sương hoa
Một tay vẫy gọi trước ga tầu chiều
Anh rằng: thôi nhé bạn yêu
Cũng như nắng xế hắt hiu tuổi mình
Xin đừng viết nữa thơ tình
Khiến bao tâm sự rành rành thế gian,
Thắp lên ngọn lửa nến vàng
Trong tim có chút mơ màng, lẻ loi.
Từ em vốn độc hành rồi
Dẫu thêm một chút sầu rơi cũng đành.
Thế là lơ lửng, long lanh
Lững lờ gọi khẽ tên anh lạ lùng
Khói thơ cay mắt lưng chừng
Ðiều gì anh hỡi, - chào mừng chuyến đi.
Hawthorne, 03/11/2008
CAO MỴ NHÂN