|
|
Điểm sách |
ÐẦU BẠC TRÁI TIM XANH
|
| #1 |
|
Bấm vào hình để phóng to |
DIỆU TẦN NGUYỄN TINH VỆ - đăng lúc 03:41:05 AM, Oct 19, 2004
1. Viên Thi là tập thơ ra sau tập truyện “Khúc Nhạc Tương Tư” của nhà thơ Thúy Sơn. Như hơi văn, hơi thơ thi lão 84 tuổi đời cũng nhẹ nhàng, chân thực, nồng ấm và lãng mạn. Nếu tinh ý có thể đóan được có bài ông sáng tác bằng Hán ngữ rồi dịch ra tiếng mẹ đẻ, có bài ông viết bằng Việt ngữ rồi chuyển thành Hán ngữ. Trong vườn thơ của ông hôm nay, nở đủ lọai hoa; lục bát, luật Ðường, năm chữ, bảy chữ, thuận nghịch độc, tòan vần bằng và cả thơ tự do nữa.
2. Tình yêu, nỗi nhớ quê hương và có cả niềm tin tôn giáo như Cung Thánh, Thăm chùa Vạn Phật, Nhớ chùa Non Nước. Một vài bài, đọc thơ ông, chúng ta có thể mường tượng tới thơ Lưu Trọng Lư, Thế Lữ tiền chiến. Chẳng hạn như trong bài Lá Vàng. Vào một sáng cuối thu, người thơ nghe hơi thu lành lạnh:
Và như có sương mù Bao trùm rừng cổ thụ Ta ngồi bên song cửa Nghe gió thổi vi vu Lá vàng rơi .. muôn nơi
3. Mười sáu mùa đông nữa tuổi đời tác giả sẽ tròn trăm. Tuổi trẻ hăm hở nói đến tương lai. Ðời xế chiều thường soi về quá khứ, suy ngẫm buổi hòang hôn. Tính sổ đời, tác giả ngậm ngùi tiếc nuối thanh xuân:
Tiếc tuổi xuân Nghe ướt bờ mi
Ðã ôm mối sầu trên đất khách cao chất ngất, nên ông thương nhà nhớ nước, mối hận không nguôi. Quốc thù chưa báo, tóc đã trắng xóa.
4. Người thơ vốn tự do, thêm đã từng sống với chế độ, ông mong mỏi khi nhắp chén men cay:
Ðâu dòng máu Lý, Ðinh, Lê Sớm về dẹp hết Vong nô quốc thùá Như mọi người xa quê cùng chung niềm ước vọng: Quân dân và tướng sĩ Người Việt khắp nơi nơi Quyết một lòng quang phục Giang sơn Việt sáng ngời
5. Ðầu bạc nhưng trái tim chưa bạc, ông vẫn lãng đãng niềm yêu. Nhiều dòng thơ ông nhắc đến người xưa, tình cũ. Bóng dáng người đó mơ hồ, ẩn hiện, là người tình, hay chưa phải người tình, hay người tình không chân dung? Ðó là một thôn nữ khỏe mạnh má hồng răng đen chân chất, hay một em nữ sinh thành thị buông lơi tóc thề? Cách nhau nửa vòng trái đất, xa nhau hàng 50, 60 năm, nhớ người xưa, tác giả vẫn nghe lòng thổn thức: Hòang hôn rồi lại hôn hòang
Tôi ra đầu ngõ Thả hồn về em
6. Nổi bật vẫn là niềm hòai hương. Ông nhắc đến nơi chôn rau cắt rốn” Thái Bình, Duyên Hà, Tiên Hưng” và nhiều địa danh, tên sông tên núi khác. Ðón xuân xứ lạnh, ông nhớ cây nêu ngày Tết, nhớ vườn cải hoa vàng rực rỡ, chập chờn cánh bướm mùa thu. Nhìn nắng vàng Cali, ông thê thiết nhớ nắng chiếu nghiêng đổ đường cái quan bên sông Hồng. Nhớ sông Trà Lý, nhớ bến đò Tân Ðệ rồi nhớ cả đến quả nhãn, quả vải Hưng Yên ngọt ngào, nhớ thuốc lào Ninh Giang cay nồng.
7. Ở trong nhà cửa đóng then cài, nấu nồi cơm điện làm sao có khói lam chìêu uốn éo trên mái tranh? Ở đây cũng có mái chùa, cũng có tiếng chuông thu không đó, nhưng nghe sao không ra tiếng chuông xưa cũ quê hương. Cũng có những con diều xanh đỏ, hình dáng lạ kỳ, nhưng sao nghe được tiếng sáo diều vi vu bay bổng buổi trưa hè? Rồi còn gì nữa, ông chậc lưỡi : Bao giờ ngắm được lúa vàng rợp sóng bên bờ đê? Trên 20 năm rồi, ông vẫn hình dung ra cô lái đò áo nâu, vẫn vẽ trong đầu giậu trúc thưa lay động chiều thu
8. Vốn nòi tình, ông tự trào chưa muốn tuổi 84, chỉ muốn trẻ lại 48, 38, 28 cái thủa đương thì. Ông họa thơ, dịch thơ của các nhà thơ nữ trong vùng, một thú thanh cao. Chúng ta hy vọng sẽ còn được đọc thêm thơ, truyện ngắn của ông. Ngũ thập niên tiền, ngã thập tam còn là trẻ, còn tác giả bát thập tứ vẫn dí dỏm kể chuyện thú đi thăm cô đầu, chuyện yêu cô gái quê nhà nghèo chỉ dám gọi người yêu, con ông chủ điền bằng cậu xưng tên. Xin cám ơn nhà thơ, nhà văn Thúy Sơn. Còn bao nhiêu người với tuổi như ông mà con tim vẫn còn nồng nàn, yêu người, yêu thơ văn, yêu đất nước?
Diệu Tần NGUYỄN TINH VỆ |
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |