Nắng ơi nước mắt mồ hôi
tại sao rịn ướt như thời Quê Hương?
chùi tay mấy giọt nắng buồn
nghe như tim vỡ tưởng hồn nắng tan
Nắng xanh chưa thấy Thu vàng
bỗng thương chiếc lá giữa đường héo khô
nắng hồng tắt cuối trời mơ
để đây đầu bãi bến bờ quạnh hiu!
Nắng mưa tha thiết nương chiều
ngàn dâu vẫn lạnh trong điều tương tư
quê xa nắng trải xa mù
một câu tưởng tiếc thiên thu ngậm ngùi!
Huệ Thu