Rừng phong đông tới thu tàn
Giọt sương đóng tuyết chắn ngang lưng đèo
Gần nhau rồi đó Em yêu
Hồ dâng bóng nước khói chiều mắt cay
Em mang sầu mộng dâng đầy
Lạnh đêm bên gối tiếc ngày ấu thơ
Biết yêu kể tự bao giờ?
Mà nay còn giận cơn mơ phũ phàng
Còn anh lỡ một thiên đàng
Vàng thu úa lá lang thang cuối trời
Cho nhau chiều ấy mưa rơi
Bàn tay mới nắm, mắt ngời đã hoen
NGUYỄN THANH GIẢN