Gió vờn sợi tóc hay mây
mà sao lạnh mỗi ngón tay rã rời!
khăn điều cố quận ai phơi
cho hoàng hôn đỏ mắt người đăm chiêu!
Ồ không! tại mắt cay chiều
tại câu thơ gợi buồn hiu không ngờ
sông dài khói tỏa như mơ
hỡi chim hoàng hạc bây giờ ở đâu?
Gió vờn sợi tóc nao nao
mòn chưa răng lược sợi nào tuyết sương!
hỏi chi như thế cho buồn
chân mây. Góc biển. Quê Hương đã chìm!
Huệ Thu