Lòng tan theo nước trường giang
Sông qua khúc rẽ lại vàng chân mây
Bọt trôi chở trắng niềm tây
Bèo run bát cậy thuyền đầy bâng khuâng
Bởi tôi e nắng cao tầng
Ðem thơ hỏi đóa trăng quầng ra sao
Hồn vơi cửa vịnh khát khao
Kỳ chưa vị mặn đã vào hóa thân...
Hà Trung Yên